LỜI NHẮN GỬI CHÂN TÌNH
Ngày xưa... thuở còn thơ... tôi bước vào Hoàng Diệu lúc trường vừa mới 'khai sinh'
Bây giờ... tóc xanh nay đã ngã màu... tôi tìm về bên 'mái nhà chung chshoangdieu' đúng dịp mái ấm trừờng xưa 'chào đời'...
Thật, diễm phúc vô song trước sự trùng hợp 'ngộ nghĩnh' này!...Trong giây phút tôi cảm nhận hình như giữa tôi và trường cũ còn duyên, còn nợ...
Bây giờ... tóc xanh nay đã ngã màu... tôi tìm về bên 'mái nhà chung chshoangdieu' đúng dịp mái ấm trừờng xưa 'chào đời'...
Thật, diễm phúc vô song trước sự trùng hợp 'ngộ nghĩnh' này!...Trong giây phút tôi cảm nhận hình như giữa tôi và trường cũ còn duyên, còn nợ...
Thành thật cám ơn chân tình nồng hậu của các bạn, (thân tình hơn, các em hậu bối của chị đã dành cho chị, và hình như trong các em có người ngày trước học HD cùng khóa với Kiển, em họ của tôi?!
Để không phụ lòng, tôi sẽ cố gắng thu xếp dể viết bài, làm thơ (dù là thơ con cóc, dù có nhiều 'lẩm cẩm'không hay) và đi dự họp mặt chshd hè 2012.
Thân chúc các bạn luôn vui và khỏe,
Trần Thị Bé,
Trần Thị Bé,
CHÚC XUÂN
Tiễn theo gió dư hương ngày tháng cũ
Đón trong mây rực rỡ dáng Xuân về
Xứ người ghép vội vần thơ
Chúc Xuân năm mới tràn trề tin yêu
Kính chúc Thầy, Cô sức khỏe trước tiên
Mọi diều như ý, khang an tuổi già
Tiếp đến kính chúc Mẹ Cha
Phương trời xa thẳm ... mặn mà đoàn viên
Chúc bạn tâm giao, chúc bạn hiền
Vui, nhiều hạnh phước... cõi bình yên
Nếu có kiếp sau xin gặp lại
Tri âm, tri kỹ bén nợ duyên...
Và đây...thương gởi lời mến chúc
Đồng môn, đệ, muội... của trường xưa
Công thành, danh toại đón đưa
Nối vòng tay lớn say sưa giúp đời !
Cho mái nhà chung rộn tiếng cười
Vui Xuân, đón Tết... kiếp người tha hương ...
T T B
Belgium
10 Janvier 2012
Có một lần Xuân...
Tôi trở lại thăm quê
Hoa cỏ hồng tươi khắp lối về
Ba tôi, sức khỏe còn khang kiện
Thầm cảm tạ Trời Chúa chở che...
Vui lắm đi thôi... có những chiều
Cháu, con quấn quít cạnh Ba yêu
Công chúa, tử hoàng vang tiếng hát
Phụ vương thỏa dạ lúc lâm triều!
Và cũng ngày Xuân, có lắm lần
Ba cùng tôi dạo phố Viễn đông (tức Sàigòn)
Viếng thăm Cô, Chú, Dì hai họ
Ba vui như hổ thả về rừng...
Hớn hở Ba nhìn người qua lại
Chuyện trò, thăm hỏi việc sâu, nông
Đại bàng tung cánh... giờ, vang bóng...
Thấm thía nhân gian... gió, bụi trần...
Cười nhất, khi Ba với Việt Anh (cháu cố nội của Ba)
Chơi trò 'cô giáo dạy học sinh'
Sáu tuổi tập tành ... cô giáo nhỏ
Khuyên ông, trò phải ráng học hành !
Trả lời không biết Cô sẽ phạt
Đánh đòn hay bắt đứng tay khoanh
Trò biết không, người xưa thường nói:
Dốt tới đâu, học lâu cũng biết
Học biếng lười là giết tuổi xanh
Mãi nhìn cô giáo Việt Anh
Ba vui đóng tiếp vai anh học trò...
Anh học trò, tuổi già, kém nhớ
Lại lo ra... chẳng biết trả lời
Bực mình, cô giáo nhịp roi
Nhắc thêm lần nữa, Trò ơi, trả lời...
Anh học trò, vâng vâng, dạ dạ...
Khốn khổ thay, vẫn mãi ngập ngừng...
_Đây này, pháp bất vị thân
Trả lời không được lảnh phần zê rô...
Cô giáo nhỏ thẳng tay ghi điểm
Anh học trò bật tiếng cười lên
Dỗi hờn... cô giáo buồn tênh
Mặt mày phụng phịu, thôi con...dẹp nghề...
Anh học trò vội vỗ về năn nỉ
'Cô giáo cưng'... đừng giận 'chấu' (cố) mà
Giận hờn xấu lắm, chóng già
Để chấu trao thưởng chút quà mừng Xuân
Nhìn bao đỏ lì xì hấp dẫn
Cô giáo cười đổi giiận thành vui
Vội vàng nhanh nhẩu hứa lời
Mai mốt cô giáo sẽ nuôi 'chấu' mà !
Thấp thóang đâu đây hương hạnh phúc
Ngạt ngào dâng tỏa ngút lòng Ba
Trầm ngâm giây phút... Ba lại nói
Tiền bạc ngàn vàng không đổi qua...
Ngày lại ngày qua.. Tết hết rồi
Bốn tuần thấm thóat nhẹ nhàng trôi
Tôi đành giả biệt Ba yêu kính
Tiếp nối tha hưong nơi xứ người
Chất kín thương yêu vào kỹ niệm
Hôm nay, mãi mãi, nhớ suốt đời...
Cứ mỗi lần tôi ghé thăm trang web
Là một lần tôi nhớ lại trường xưa
Hòang Diệu thân yêu có quý Thầy, Cô
Và bè bạn cùng tôi vui cấp sách
Thầy, Cô tôi... giờ kẻ còn, người mất
Bạn bè tôi ... rải rác bốn phương trời
Bạn tâm giao...cũng vĩnh biệt cõi đời
Đau xót lắm, cũng đành vui... chấp nhận?!
Vì luật Trời, mỗi người một số phận
Nên đau thương chỉ lấy nhớ làm thương
Vì cuộc đời lắm việc quá 'vô thường'
Dù nức nở, vẫn cười... trong suối lệ?!
Giáng Sinh về tâm tư bừng thương nhớ
Bạn hiền tôi, duyên tri kỷ tri âm
Giáng sinh này vừa đúng trọn sáu năm
Bạn bỏ lại dương trần...
Nghĩa Bá Nha, tình Nguyễn Khuyến!
Nhớ Chung Tử, Bá Nha đập đàn nát phím
Khóc Dương Khuê, Nguyễn Khuyến viết bài thơ
Và riêng tôi... mắt đã đẫm lệ mờ
Trong mỗi dộ Giáng Sinh về... ôi, hoang vắng!
Nghe đâu đây ... không gian đầy tĩnh lặng
Chuông thánh đường hòa lẫn tiếng cầu kinh
Mừng Chúa ra đời, mừng Chúa giáng sinh
Tri âm hỡi...
Chốn xa xăm...người ơi, người có biết ?!
T.T.B
Thương gởi hương hồn bạn tri âm T.T.Đ
Riêng tặng H, tác giả bài 'Khóc bạn '
với niềm thông cảm sâu xa...
Cám ơn riêng Hoàng Thái, cám ơn chung tất cả các em chshd Âu châu, Hồng Nhan, Sao Mai ớ Nam Cali ... trước nhiệt tình tìm ra người bạn xưa Âu Thị Thu của chị sau nửa thế kỷ dài xa cách... Mừng, vui, cảm động chan hòa... nghĩa tình sâu đậm của các em xen lẫn niềm vui gặp lại bạn hiền xưa ...Trong phút giây, lời Thầy Nguyễn Minh Định (Thầy dạy Việt văn Tam A+Nhị A khi chị ở nhị cấp) như văng vẳng đâu đây...lúc Thầy giảng bài thơ 'Khóc Bạn' của Nguyễn Khuyến, một tình bạn thâm thúy giữa tác giả và Dương Khuê...và Thầy đã kết thúc bài bằng câu nói: 'Ở đời có ba thứ xưa và quí, đó là rượu xưa, sách xưa và bạn xưa'... và bất chợt nỗi nhớ về Thầy lại vang vọng về, chị chỉ biết âm thầm độc thọai...'Thầy ơi, em cám ơn Thầy vì Thầy đã cho chúng em những lời nói son vàng, những hành trang quí trong cuộc sống tha hương nầy...'
HƯƠNG XUÂN KỸ NIỆM
Có một lần Xuân...
Tôi trở lại thăm quê
Hoa cỏ hồng tươi khắp lối về
Ba tôi, sức khỏe còn khang kiện
Thầm cảm tạ Trời Chúa chở che...
Vui lắm đi thôi... có những chiều
Cháu, con quấn quít cạnh Ba yêu
Công chúa, tử hoàng vang tiếng hát
Phụ vương thỏa dạ lúc lâm triều!
Và cũng ngày Xuân, có lắm lần
Ba cùng tôi dạo phố Viễn đông (tức Sàigòn)
Viếng thăm Cô, Chú, Dì hai họ
Ba vui như hổ thả về rừng...
Hớn hở Ba nhìn người qua lại
Chuyện trò, thăm hỏi việc sâu, nông
Đại bàng tung cánh... giờ, vang bóng...
Thấm thía nhân gian... gió, bụi trần...
Cười nhất, khi Ba với Việt Anh (cháu cố nội của Ba)
Chơi trò 'cô giáo dạy học sinh'
Sáu tuổi tập tành ... cô giáo nhỏ
Khuyên ông, trò phải ráng học hành !
Trả lời không biết Cô sẽ phạt
Đánh đòn hay bắt đứng tay khoanh
Trò biết không, người xưa thường nói:
Dốt tới đâu, học lâu cũng biết
Học biếng lười là giết tuổi xanh
Mãi nhìn cô giáo Việt Anh
Ba vui đóng tiếp vai anh học trò...
Anh học trò, tuổi già, kém nhớ
Lại lo ra... chẳng biết trả lời
Bực mình, cô giáo nhịp roi
Nhắc thêm lần nữa, Trò ơi, trả lời...
Anh học trò, vâng vâng, dạ dạ...
Khốn khổ thay, vẫn mãi ngập ngừng...
_Đây này, pháp bất vị thân
Trả lời không được lảnh phần zê rô...
Cô giáo nhỏ thẳng tay ghi điểm
Anh học trò bật tiếng cười lên
Dỗi hờn... cô giáo buồn tênh
Mặt mày phụng phịu, thôi con...dẹp nghề...
Anh học trò vội vỗ về năn nỉ
'Cô giáo cưng'... đừng giận 'chấu' (cố) mà
Giận hờn xấu lắm, chóng già
Để chấu trao thưởng chút quà mừng Xuân
Nhìn bao đỏ lì xì hấp dẫn
Cô giáo cười đổi giiận thành vui
Vội vàng nhanh nhẩu hứa lời
Mai mốt cô giáo sẽ nuôi 'chấu' mà !
Thấp thóang đâu đây hương hạnh phúc
Ngạt ngào dâng tỏa ngút lòng Ba
Trầm ngâm giây phút... Ba lại nói
Tiền bạc ngàn vàng không đổi qua...
Ngày lại ngày qua.. Tết hết rồi
Bốn tuần thấm thóat nhẹ nhàng trôi
Tôi đành giả biệt Ba yêu kính
Tiếp nối tha hưong nơi xứ người
Chất kín thương yêu vào kỹ niệm
Hôm nay, mãi mãi, nhớ suốt đời...
T T B
Belgium
10 Janvier 2012
Cứ mỗi lần tôi ghé thăm trang web
Là một lần tôi nhớ lại trường xưa
Hòang Diệu thân yêu có quý Thầy, Cô
Và bè bạn cùng tôi vui cấp sách
Thầy, Cô tôi... giờ kẻ còn, người mất
Bạn bè tôi ... rải rác bốn phương trời
Bạn tâm giao...cũng vĩnh biệt cõi đời
Đau xót lắm, cũng đành vui... chấp nhận?!
Vì luật Trời, mỗi người một số phận
Nên đau thương chỉ lấy nhớ làm thương
Vì cuộc đời lắm việc quá 'vô thường'
Dù nức nở, vẫn cười... trong suối lệ?!
Giáng Sinh về tâm tư bừng thương nhớ
Bạn hiền tôi, duyên tri kỷ tri âm
Giáng sinh này vừa đúng trọn sáu năm
Bạn bỏ lại dương trần...
Nghĩa Bá Nha, tình Nguyễn Khuyến!
Nhớ Chung Tử, Bá Nha đập đàn nát phím
Khóc Dương Khuê, Nguyễn Khuyến viết bài thơ
Và riêng tôi... mắt đã đẫm lệ mờ
Trong mỗi dộ Giáng Sinh về... ôi, hoang vắng!
Nghe đâu đây ... không gian đầy tĩnh lặng
Chuông thánh đường hòa lẫn tiếng cầu kinh
Mừng Chúa ra đời, mừng Chúa giáng sinh
Tri âm hỡi...
Chốn xa xăm...người ơi, người có biết ?!
Thương gởi hương hồn bạn tri âm T.T.Đ
Riêng tặng H, tác giả bài 'Khóc bạn '
HỘI NGỘ...KÍNH MỜI...
Mùng bốn tháng tám,
Năm hai ngàn mười hai
Hoàng Diệu hội ngộ...Thầy, Cô ơi !
Tình nghĩa...trò xưa thương kính mời
Âu châu xứ lạnh, tình mong đợi
Đón bước Cô, Thầy khấp khởi vui...
Hoàng Diệu hội ngộ...chị, em ơi !
Đồng môn, bằng hữu bốn phương trời
Về đây...cùng thắp hồng ngọn đuốc
Sưởi ấm trời đông nơi xứ người...
Hoàng Diệu hội ngộ...anh, em ơi !
Về đây... tay siết mắt môi cười
Eiffel sừng sững vui chào dón
Thầy cũ, trò xưa...đẹp tuyệt vời !
Hoàng Diệu hội ngộ...đồng hương ơi !
Sóc Trăng diễm đẹp tự bao đời
Việt, Miên, 'Từng náng' (người Tàu), tình quê cũ...
Hãy đến cùng vui...
Cựu học sinh Hoàng Diệu Âu châu kính mời...
Năm hai ngàn mười hai
Hoàng Diệu hội ngộ...Thầy, Cô ơi !
Tình nghĩa...trò xưa thương kính mời
Âu châu xứ lạnh, tình mong đợi
Đón bước Cô, Thầy khấp khởi vui...
Hoàng Diệu hội ngộ...chị, em ơi !
Đồng môn, bằng hữu bốn phương trời
Về đây...cùng thắp hồng ngọn đuốc
Sưởi ấm trời đông nơi xứ người...
Hoàng Diệu hội ngộ...anh, em ơi !
Về đây... tay siết mắt môi cười
Eiffel sừng sững vui chào dón
Thầy cũ, trò xưa...đẹp tuyệt vời !
Hoàng Diệu hội ngộ...đồng hương ơi !
Sóc Trăng diễm đẹp tự bao đời
Việt, Miên, 'Từng náng' (người Tàu), tình quê cũ...
Hãy đến cùng vui...
Cựu học sinh Hoàng Diệu Âu châu kính mời...
TTB CHSHD CHÂU ÂU
LỜI CÁM ƠN
Cám ơn riêng Hoàng Thái, cám ơn chung tất cả các em chshd Âu châu, Hồng Nhan, Sao Mai ớ Nam Cali ... trước nhiệt tình tìm ra người bạn xưa Âu Thị Thu của chị sau nửa thế kỷ dài xa cách... Mừng, vui, cảm động chan hòa... nghĩa tình sâu đậm của các em xen lẫn niềm vui gặp lại bạn hiền xưa ...Trong phút giây, lời Thầy Nguyễn Minh Định (Thầy dạy Việt văn Tam A+Nhị A khi chị ở nhị cấp) như văng vẳng đâu đây...lúc Thầy giảng bài thơ 'Khóc Bạn' của Nguyễn Khuyến, một tình bạn thâm thúy giữa tác giả và Dương Khuê...và Thầy đã kết thúc bài bằng câu nói: 'Ở đời có ba thứ xưa và quí, đó là rượu xưa, sách xưa và bạn xưa'... và bất chợt nỗi nhớ về Thầy lại vang vọng về, chị chỉ biết âm thầm độc thọai...'Thầy ơi, em cám ơn Thầy vì Thầy đã cho chúng em những lời nói son vàng, những hành trang quí trong cuộc sống tha hương nầy...'
Thân chào các em,
Chị Bé Trần
Chị Bé Trần
GIÁNG SINH KỶ NIỆM
Cứ mỗi lần tôi ghé thăm trang web
Là một lần tôi nhớ lại trường xưa
Hoàng Diệu thân yêu có quý Thầy, Cô
Và bè bạn cùng tôi vui cấp sách
Thầy, Cô tôi... giờ kẻ còn, người mất
Bạn bè tôi ... rải rác bốn phương trời
Bạn tâm giao...cũng vĩnh biệt cõi đời
Đau xót lắm, cũng đành vui... chấp nhận?!
Vì luật Trời, mỗi người một số phận
Nên đau thương chỉ lấy nhớ làm thương
Vì cuộc đời lắm việc quá 'vô thường'
Dù nức nở, vẫn cười... trong suối lệ?!
Giáng Sinh về tâm tư bừng thương nhớ
Bạn hiền tôi, duyên tri kỷ tri âm
Giáng sinh này vừa đúng trọn sáu năm
Bạn bỏ lại dương trần...
Nghĩa Bá Nha, tình Nguyễn Khuyến!
Nhớ Chung Tử, Bá Nha đập đàn nát phím
Khóc Dương Khuê, Nguyễn Khuyến viết bài thơ
Và riêng tôi... mắt đã đẫm lệ mờ
Trong mỗi độ Giáng Sinh về... ôi, hoang vắng!
Nghe đâu đây ... không gian đầy tĩnh lặng
Chuông thánh đường hòa lẫn tiếng cầu kinh
Mừng Chúa ra đời, mừng Chúa giáng sinh
Tri âm hỡi...
Chốn xa xăm...người ơi, người có biết ?!
Là một lần tôi nhớ lại trường xưa
Hoàng Diệu thân yêu có quý Thầy, Cô
Và bè bạn cùng tôi vui cấp sách
Thầy, Cô tôi... giờ kẻ còn, người mất
Bạn bè tôi ... rải rác bốn phương trời
Bạn tâm giao...cũng vĩnh biệt cõi đời
Đau xót lắm, cũng đành vui... chấp nhận?!
Vì luật Trời, mỗi người một số phận
Nên đau thương chỉ lấy nhớ làm thương
Vì cuộc đời lắm việc quá 'vô thường'
Dù nức nở, vẫn cười... trong suối lệ?!
Giáng Sinh về tâm tư bừng thương nhớ
Bạn hiền tôi, duyên tri kỷ tri âm
Giáng sinh này vừa đúng trọn sáu năm
Bạn bỏ lại dương trần...
Nghĩa Bá Nha, tình Nguyễn Khuyến!
Nhớ Chung Tử, Bá Nha đập đàn nát phím
Khóc Dương Khuê, Nguyễn Khuyến viết bài thơ
Và riêng tôi... mắt đã đẫm lệ mờ
Trong mỗi độ Giáng Sinh về... ôi, hoang vắng!
Nghe đâu đây ... không gian đầy tĩnh lặng
Chuông thánh đường hòa lẫn tiếng cầu kinh
Mừng Chúa ra đời, mừng Chúa giáng sinh
Tri âm hỡi...
Chốn xa xăm...người ơi, người có biết ?!
T.T.B
Thương gởi hương hồn bạn tri âm T.T.Đ
Riêng tặng H, tác giả bài 'Khóc Bạn ’
Thương gởi hương hồn bạn tri âm T.T.Đ
Riêng tặng H, tác giả bài 'Khóc Bạn ’